TẬN THẾ!
TẬN THẾ
Hầu hết
chúng ta đều
rất sợ chết,
vì chết là
sự ra đi
vĩnh
viễn của một
người
hay nhiều người – tức là tận
thế. Và
mỗi khi tin đồn về
ngày
tận thế được đăng tải
trên các báo chí, hoặc nghe truyền
tai nhau, thì hầu như mọi
người
ai ai cũng
hồi hộp và theo dõi một
cách rất kỹ.
Đã
có một thời tất
cả những tiệm
tạp hóa, những
siêu thị quanh vùng tôi ở đều
bán hết sạch không còn một
cây nến (bạch lạp
hay đèn
cầy). Và
các linh mục tha hồ mà làm phép. Được
hỏi, thì tất
cả đều
trả lời tương tự rằng:
“Sẽ có tối ba ngày, ba đêm”. Hơn thế nữa,
trong những ngày
tăm
tối ấy, ma quỉ từ hỏa
ngục sẽ xổ lồng
lang thang khắp thế gian. Nhà nào không có nến
làm
phép đốt
lên, nhà ấy
sẽ bị chúng xâm nhập
và
giết sạch.
Rồi cũng có một
thời, những tiệm
tạp hóa, những
siêu thị quanh vùng tôi ở cũng bỗng
dưng
hết sạch không còn một
ly mỳ, một hộp
mỳ gói, hay những
bó bún khô. Và
những thùng nước lọc
cũng
biến mất khỏi
các siêu thị và
các tiệm tạp hóa. Được
hỏi thì cũng
một câu trả lời
tương
tự: “Chuẩn bị sắp
tận thế!”
Lạ thật!
Tối ba ngày
ba đêm
phải cần nến
làm
phép thì còn tạm hiểu được,
nhưng
để
chuẩn bị cho ngày tận
thế mà
mua mỳ gói, mỳ li, hoặc
nước
lọc thật là khó hiểu.
Khó vì sự ngu ngơ
và
ngớ ngẩn của
nó. Thử hỏi ngày tận
thế đến,
khi mà mọi
người
cùng chết thì mình chạy đi đâu mà sống
với mấy ly mỳ,
mấy gói mỳ và mấy
chia nước
lọc ấy? Nhất
là sống
với ai? Chúa Giêsu đã diễn
tả về biến
cố này
và được
Thánh Ký Marcô ghi lại như sau: “Trong những
ngày ấy,
sau cảnh khốn cực,
mặt trời sẽ
ra tối tăm,
mặt trăng
sẽ mất sáng, các ngôi sao sẽ từ
trời rơi
xuống, và
các quyền lực trên các tầng
trời sẽ bị
lay chuyển” (Mc 13:24-25).
Vậy nếu
những hiện tượng
ấy sẩy tới
thì chắc chắn mấy
cây nến làm
phép, mấy gói mỳ, mấy
thùng nước
lọc sẽ không cứu
sống nổi những
người
mua nó lấy một ngày. Nhưng rồi
giả như
nếu sống được,
thì lúc đó
người ấy
chỉ sống có một
mình giữa cảnh hoang tàn, khủng
khiếp và
như vậy
sống cũng
như
chết! Trên trời
làm
gì còn mặt trời để tạo
ra hơi ấm.
Giá băng
sẽ ngập phủ địa
cầu. Khi mặt
trăng
và
các tinh cầu không còn nữa thì
bầu trời chỉ là một
màn đêm thăm thẳm,
âm u rùng rợn. Nhất là khi các ngôi sao trên trời
rơi
xuống và
chạm vào
trái đất
này,
lập tức trái đất
sẽ nổ tung, tan biến
thành
mây khói.
Nhưng
lời Chúa và những
gì ngài
nói về ngày
tận thế vẫn đúng cho từng
người
và mọi
người.
Ngài
khẳng định: “Thế hệ này sẽ
chẳng qua đi
trước
khi mọi sự đó xẩy đến.
Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời
ta nói sẽ chẳng qua đâu” (Mc 13:30-31). Và như vậy,
việc chuẩn bị để mỗi
người
chúng ta và
nhân loại đối diện với
biến cố tận
thế là
cần thiết và là một
việc phải làm nghiêm chỉnh.
Một chuẩn bị
tâm linh chứ không phải
là
những chuẩn bị
có tính cách vật chất.
CHẾT : Thật
vậy, chết chính là sự tận
cùng và là một
hành
trình vĩnh
viễn của một
người
về với vĩnh hằng.
Đây
là
“tận thế” của
một người, vì những
gì Chúa Giêsu đã
diễn tả về
ngày
tận thế không những
được
áp dụng cho người ra đi mà cả
người ở lại
nữa.
Buồn, chán, thất
vọng, sợ hãi, đau khổ,
mất mát. Tất
cả những điều
này
sẽ xẩy ra cho một
người
trước
giờ chết, và ngay sau khi chết;
đặc
biệt, là
cái chết ngoài
ơn
cứu độ. Giáo lý Công Giáo đã khẳng
định
rằng chết ngoài ân sủng,
ngoài
tình yêu Thiên Chúa là một
cái chết kinh hoàng, tuyệt
vọng và
mất mát lớn lao nhất
của một người.
Không những bị cắt
mất mạng sống
thể xác mà
còn mất luôn sự sống
đời đời.
Bầu trời hạnh
phúc, mặt trời hy vọng,
mặt trăng
thanh bình, những tinh tú lấp
lánh trên bầu trời tâm linh trong phút chốc
tan biến, nhào
lộn, và
đẩy đưa linh hồn
vào
vùng tăm
tối ngàn
thu. Đời đời
trâm luân. Tận thế đã đến
với họ.
Nhưng
với những ai tin theo và sống
Phúc Âm của Ngài,
thì những gì Ngài nói chỉ là một
cảnh giác cần
thiết. Và
hình ảnh cây vả
trổ sinh hoa trái chính là hình ảnh
một đời đời hạnh phúc cho những
tâm hồn thánh đức bên kia thế
giới.
TẬN THẾ:
Nếu cái chết
là một
tận thế đối
với cá nhân của
một người, thì ngày chung thẩm,
tận thế là cái chết
của vũ
trụ, của toàn thể
nhân loại. Cái chết
của một người ứng
với lời Chúa nói: “ùThế hệ này sẽ
chẳng qua đi
trước
khi mọi sự đó xẩy đến.
Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời
ta nói sẽ chẳng qua đâu” (Mc 13:30-31).
hưng
cái chết của cả
nhân loại thì đó
vẫn là
một mầu nhiệm.
Ngài
nói: “Còn về ngày
đó
hay giờ đó
thì không ai biết được,
dù các thiên thần trên trời,
dù Con cũng
không biết, chỉ có mình Cha biết”
(Mc 13: 32).
CHUẨN BỊ:
Như vậy,
rõ ràng
là
Chúa Giêsu muốn chúng ta phải
chuẩn bị một
cách cẩn thận và nghiêm chỉnh
cho biến cố cuối
cùng của cuộc đời
mình. Bằng cách nào?
Bằng việc
thắp sáng ngọn đèn đức
tin với dầu yêu mến
là
lòng mến Chúa và thương yêu tha nhân.
Bằng cách tránh xa những
cám dỗ như
những cơn
gió mạnh có thể làm vụt
tắt ngọn đèn đức
tin của mình.
Bằng cách không để
những gương
xấu, những khủng
hoảng chung quanh cuộc
sống làm
cho mình phải băn
khoăn,
lo lắng, và
hoang mang.
Thế lực
các tầng trời, mặt
trời, mặt trăng, ngôi sao rơi xuống
theo Thánh Augustine là
những giáo thuyết
sai lạc, những sự
sa đọa
và gương xấu
của các giám mục,
giáo sĩ,
tu sĩ.
Họ chính là những
mặt trời, mặt
trăng,
và
tinh tú trên bầu trời tâm linh và giáo hội.
Và
những sa ngã của
họ sẽ tạọ
nên những rung chuyển
làm
hoang mang, sợ hãi cho nhiều
tâm hồn thánh thiện.
Chuẩn bị
cho ngày
tận thế như vậy
là
chuẩn bị đúng cách, và đúng với
tinh thần Tin Mừng. Một
khi tâm hồn người Kitô hữu đã sẵn
sàng,
và
lòng yêu mến thiết tha bừng
cháy, thì khi gặp gỡ Đức
Kitô tức là
ngày
chết, hay tận
thế, sẽ không làm cho họ
kinh hãi, hoảng sợ, ngược
lại được bằng an và hạnh
phục vì họ từ bỏ
cõi đời
tạm bợ này để về với
quê hương
vĩnh
cửu, mà
người đến đưa họ về lại
chính là Đức
Kitô, người
mà họ
suốt đời phụng sự và yêu mến.
T.s. Trần Quang Huy Khanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét